Posty

Wyświetlanie postów z lipiec, 2018

Về chuyện Bồ Tát Vessantara bố thí vợ con - Mi-Tiên vấn đáp

Obraz
 Do duyên: Trước năm 1975, có vị giáo sư người Thiên chúa giáo, khi đọc truyện Thái tử Tu-đại-noa bố thí vợ con, vị ấy đã lên án khá gay gắt trong một bài viết, nói rằng, hành động bố thí vợ con là quá đáng, là không có nhân tính (tôi nhớ có thể nhầm, ngại không đúng nguyên văn). Vừa rồi, độc giả Thái Kim Du, có lẽ là một cư sĩ, trong một comment dưới bài viết của tôi trên trang mạng Thư Viện Hoa Sen, có nội dung sau:“Về việc bố thí cả vợ con của thái tử Vessantara, con chưa biết rõ lắm và con cũng không có ý kiến phản bác giống vị giáo sư thiên chúa giáo kia, nhưng con tha thiết mong được đọc bài viết của thầy, xin thầy từ bi đáp ứng”. Không chỉ vị giáo sư Thiên chúa giáo kia, mà ngay chính Ni sư Thuần Chánh ở tại Ni viện Viên Chiếucũng có cảm nhận tương tự về chuyện thái tử Tu-đại-noa bố thí vợ con: “Mới đây thôi, khi học đến phẩm An Lạc Hạnh trong kinh Pháp Hoa, chúng tôi thảo luận về sự bố thí và nhắc đến thái tử Tu-đại-noa. Cái gút nằm ở chỗ Thái tử cho hai đứa trẻ và công chú...

Bồ Tát (tiền thân Đức Phật) phản bác tà kiến rằng Phạm Thiên có quyền vô hạn (Tiểu Bộ)

Obraz
[ Tiểu Bộ Kinh - Tập X / Chuyện Tiền Thân Đức Phật (VII) / Chương XXII Đại Phẩm / 543. CHUYỆN BẬC ĐẠI TRÍ BHÙRIDATTA / Khổ thơ 144-145-146 ] Trong kinh này, Đức Phật kể về một tiền kiếp của mình, khi Ngài chưa chứng đắc thành Phật.
Trong tiền kiếp đó Ngài được đầu thai là Hoàng tử Datta - con thứ hai của Long vương Dhatarattha.
Câu chuyện khá dài và ly kỳ. Một ngày nọ Hoàng tử Kànàrittha, em út của Hoàng tử Datta, thuyết giáo rằng Phạm Thiên (Thượng Đế) là chúa tể sinh ra muôn loài và có quyền năng tối thượng (đây cũng là quan điểm của đa số các tôn giáo khác thời đó).
 Hoàng tử Datta (Đức Phật sau này) đã phản bác lại quan điểm trên. [Trích]: 144. Vọng ngữ tham lam thuyết đảo điên,
 Kẻ ngu tin tưởng chuyện hư huyền,
 Ai người có mắt nhìn toàn cảnh,
 Sao chẳng công bình, hỡi Phạm thiên? 145. Nếu quyền vô hạn khắp nơi nơi,
 Sao chính tay ban phúc hiếm hoi,
 Sao vật ngài sinh đều chịu khổ,
 Sao không ban phúc đến muôn loài? 146. Lừa dối ngu si ở khắp nơi,
 Tràn đầy hư vọng, chánh chân vơ...